Thế giới của Futa

Đôi khi hen ko phải để quay (Thi HK 1 liên quan)
Vào năm 4000 , dân số thế giới phần lớn toàn là Futa . Đến mức chỉ còn 8% nam và 2% nữ thường , phần lớn những người trong số đó dc sống ở những khu vực riêng và bảo vệ bởi chính phủ nhưng phần bé thì ko may mắn đến thế . Dẫn đến nhân vật chính của chúng ta , là 1 phần tử nhỏ bé trong phần ko may mắn đó . Với người bạn duy nhất là 1 con cá vàng tên Swimmy . Anh ta và 1 người xui xẻo khác phải học trong 1 ngôi trường đầy rẫy với FUTA . Từ học sinh đến hiệu trưởng , ai cũng là FUTA .Và khi bay phải sống chung với bọn FUTA thì chẳng khác gì từ bỏ quyền làm con người của bay . Dẫn đến việc người xui xẻo kia bị nện bởi bọn FUTA hàng ngày . Tiếng kêu la hét của anh ấy trở nên quá quen thuộc với NV chính , cho đến khi người xui xẻo kia dc chuyển đến 1 ngôi trường khác . Thế là mọi ánh mắt và cục nứng của bọn FUTA đổ dồn về anh ấy . Những tiếng hét trong đau đớn của người xui xẻo kia đã dc thay thế = tiếng hét của anh ấy . Ngày cứ trôi qua và anh ta vẫn bị nện , cả thể xác lẫn tinh thần của anh ta mệt mỏi . Chỉ có Con cá vàng và những ngày cuối tuần là an ủi dc anh ấy . Nhưng lũ FUTA thèm thuồng dc phập nên kéo nhà anh ấy lấy tư cách là bạn bè của nó và nện anh ấy cả đêm . Kêu cứu thì chẳng biết kêu ai , chống cự lại thì ko đủ sức . Anh ta chỉ biết chịu đau khổ và thốt 1 câu :"Swimmy ơi , mày coi tao có nhiều bạn ko nè?"
- Ad chính -
Share:

Nỗi đau

Đôi Khi Hen ko phải để quay tay (Ôi giờ tôi lại buồn):
À đúng....Emergence, 1 bộ hen dc nổi tiếng do mang tính PSA về thuốc kích thích và 1 cái kết cục cực kì buồn. Chắc ít ai để ý rằng tình tiết của bộ này na ná giống như truyện Kiều . 
Chúng ta bắt đầu câu chuyện với Saki, 1 cô bé vừa tốt nghiệp trường cấp 2 sau 3 năm lủi thủi 1 mình. Nhưng sao lại ra nông nổi vậy ? Tuy đôi khi có những lời mời đi đây đi đó nhưng nó luôn từ chối. Vì Saki cảm thấy rằng việc nó đi cùng với những đứa con gái cùng trang lứa thì kiểu gì nó cũng bị coi thường thông qua việc lòng tự trọng kém và kĩ năng giao tiếp tệ. Saki cũng đã làm quen được với việc luôn lủi thui 1 mình nhưng sâu thẳm trong tim nó, Saki bắt đầu coi thường những ai cùng tuổi nó mà hay tụ tập đi chơi cùng nhau nhưng rồi cũng chỉ để tự ghét chính bản thân nó sau 1 thời gian ngắn . Tại sao lại vậy ? Vì Saki cho rằng việc đó là thừa thãi, rằng việc mở mang kiến thức bản thân quan trọng hơn là tạo những mối quan hệ trong xã hội. Để cái lòng tự trọng che đi 1 sự thật quá hiển nhiên, Saki đang ghen tị. Đó cũng là lí do tại sao nó đột nhiên khóc, nó ghét bản thân và ghen tị vì những đám bạn đang đi chơi tụ tập đó ko phải là nó. Đương nhiên là Saki muốn thay đổi việc đó, nó muốn trở thành 1 phần của cái xã hội vui tươi đẹp đẽ này . Saki muốn thay đổi cái diện mạo của bản thân và như bao nhiêu thiếu nữ tuổi vị thành niên, nó kiếm đến trang điểm nhưng lại ko biết gì nên nhờ vả vào người mẹ của mình. Đương nhiên là bà ta sẵn lòng nhưng ko biết rằng mình chuẩn bị mất cái gì chỉ vì muốn con mình đẹp.
Ngay trong ngày đầu tiên của cấp 3, Saki thu hút sự chú ý của cả phòng học qua mỗi vẻ đẹp của nó. Tuy trong đầu nó lúc đó chỉ có sự lo lắng của việc nó có thể làm hỏng việc gì đó nhưng ko, các cô gái trong lớp chưa gì đã rủ nó đi về nhà cùng và rủ rê đi chơi vào cuối tuần. Và vì thế , Saki đi mua 1 cuốn tạp chí thời trang để biết nên mặc gì cho nó phù hợp với diện mạo mới này thì gặp Sở Khanh. Như bao nhiêu thằng khốn nạn đẹp trai chẳng dc tích sự gì hết , hắn thấy những cô gái đẹp như Saki là sẵn lòng tán tỉnh. Đương nhiên với những lời lẽ ngon ngọt của Sở Khanh , Saki mềm lòng và hạ cảnh giác , đi vào quán kareoke với hắn rồi "được" giới thiệu với những thứ như rượu , thuốc kích thích và hiển nhiên.................tình dục. Phá vỡ sự trong trắng của nó và nhồi vào đó là cái thứ tạp chất thừa thãi kinh khủng của nó . Và sau khoảng vài tháng từ hôm đó , khi thấy rằng gu về đồ trang trí của Saki khá "dễ thương" đúng hơn là lạc hậu và trẻ con, 1 trong những đứa bạn đã đăng kí cho nó vào 1 trang web để đi hẹn hò với đàn ông lớn tuổi . Tưởng chừng như đơn giản nhưng khi đêm xuống , người đàn ông mà con Saki hẹn dắt nó vào 1 phòng khách sạn và làm 1 cái thỏa thuận là cho thêm tiền đổi lấy tình dục . Đương nhiên vì thằng Sở khanh nên nó lưỡng lự nhưng rồi vẫn phải đầu hàng trước cái cảm giác của tình dục . Tuy nhiên Saki ko hề cảm thấy vui vẻ gì từ việc này , khi về đến nhà thì nó chỉ biết khóc nức nở vì nó cảm thấy có lỗi về việc làm tình vì tiền Mẹ nó chỉ biết an ủi qua 1 câu : "Dù chuyện gì xảy ra, mẹ sẽ luôn đứng về phía Saki" . Và với số tiền mà nó kiếm dc từ việc đó , Saki đã làm gì ??? Nó mua 1 cái túi xách trông thật hợp thời và theo mốt để hòa nhập với các cô bạn khác. Nhưng đương nhiên đêm đó có 1 vài bạn cùng lớp của nó đã thấy và tống tiền Saki qua thỏa mãn nhu cầu tình dục để chúng giữ kìn miệng. Dĩ nhiên việc này khiến Saki trở nên dc thu hút với đám con trai và khiến đám con gái càng ngày càng nghi ngờ nó hơn. Đêm xuống khi nó về thì nhận tin rằng bố nó bị sa thải khỏi công ty ông ấy đang làm, sự mệt mỏi của ông bố chuyển hóa thành cơn dục vọng khi ông ta ngắm con gái mình . Biết rằng điều ông ấy muốn làm là ko dc nên ông ấy đi uống rượu cho thật say , thật say để có gan làm việc đó ! Say thật say để làm tình với chính con gái mình . Vì sao ư ? Trông Saki đẹp y trang như hồi bố nó gặp mẹ nó , ông ta đồng thời cũng biết rằng nó đi chơi trai rồi bán dâm này nọ nên nghĩ rằng việc này hoàn toàn ok khi say khướt . 
Giờ ở trường, Saki vẫn tiếp tục bị tống tiền bởi đám con trai . Nhưng có 1 lúc thôi, Saki vô tình rên 1 tiếng và cuối cùng bị phát hiện. Và giờ sao ? Cả lớp giờ ai cũng biết Saki là người như thế nào. Chúng khẳng định sự coi thường của chúng qua việc ghi những điều kinh khủng lên bàn học của Saki . Chúng coi Saki là 1 thứ cặn bã xã hội thèm khát tình dục và mong nó chết đi. Saki đâu hiểu dc điều này , nó cứ nghĩ rằng những việc nó làm giúp nó hòa nhập với lớp hơn. Saki muốn khóc nhưng chẳng muốn ai thấy nên nó chạy thẳng về nhà để tìm người duy nhất luôn ủng hộ nó , ừ chính là người đó,
Nhưng ko , chẳng có sự an ủi gì hết . Chẳng có tí ôm ấp tình mẹ con gì cả . Chỉ dc 1 cú tát thẳng ngay mặt từ người mẹ của nó , do bà ấy đã biết chuyện giữa Saki và bố nó . Rồi bà ta đánh nó , ko phải để trừng phạt việc bố nó gây ra mà vì bà ta ghen ! . Sự ghen tị làm mờ lý trí và phán xét nên bà ta ko thèm nghe Saki giải thích mà lập tức đuổi nó đi . Cứ khóc trong buồn bã đi nhưng giờ ai sẽ an ủi ? Khóc trong oan ức nhưng ai sẽ thanh minh cho ? Và giờ nó sẽ đi đâu ? Còn ai nữa ngoài thằng Sở khanh khốn nạn đó . 
Giờ Saki chuyển vào sống với Sở Khanh , thằng khốn nạn mà đầu độc tâm trí của nó với tình dục và thuốc kích thích . Nhưng chừng đó chưa đủ để thấy thằng khốn đó lợi dụng Saki ra sao , hắn còn cho nó chơi ma túy và dùng nó để trả nợ với những thằng buôn . Tệ hơn nữa là hắn cho Saki 1 chỗ trong "Lầu Xanh" và biến đổi bề ngoài của nó toàn diện với những cái khuyên núm vú và hình xăm 
Khi đi bán dâm ko dùng bao , điều hiển nhiên ở đây là sẽ có chửa . Và anh Sở khanh đã làm gì khi biết Saki có thai ? Thản nhiên kêu nó đi nạo thai như ko có việc gì cả . Cướp đi 1 sinh mạng nhưng nó nói như đi vứt rác ấy . 
Và khi Saki đi liên lạc với má mì của nó , họ cũng thản nhiên sử dụng nó như món hàng họ có trong kho và vừa tiêm chích nó với ma túy . Cái cảm giác mà Saki đang trả nghiệm là lần đầu , như thể nó đang quay lại với con người cũ của nó . Khi tỉnh dậy thì nó đang ở sau 1 mớ rác với ko xu dính túi . Và Sở khanh đã phản ứng như thế nào về việc này ? Hắn nản chí và tức giận Saki vì ko có tiền cho nó và hắn đuổi nó đi khi biết rằng trong túi Saki chỉ có 1 gói ma túy. Hắn ko cần gì ở Saki nữa, đặc biệt là giờ nó đã là 1 con nghiện. Sở khanh đuổi nó đi ko tiếc nuối , Saki chỉ biết hối tiếc và xin lỗi hắn . Cho đến khi 1 cô gái đến của nhà thằng đó thì Saki đã biết dc rằng nó chỉ là 1 thứ giúp hắn kiếm tiền . Nay đã hỏng hóc nên hắn quẳng nó đi và thay thế Saki với 1 cô gái khác. 
Sau 1 thời gian nữa và hoàn cảnh của Saki giờ là vô gia cư và mang bầu lần nữa . Ko đủ tiền để đi nạo thai nên nó quyết giữ đứa bé ấy . Đi bán dâm liên miên để có tiền cho đứa bé sau này thì cô ta gặp 1 đám HS cấp 3 . Vì thân phận trông bẩn thỉu và rách rưới nên chúng nghĩ Saki ăn cướp để mưu sinh . Tuy bụng bầu nhưng lũ oắt con thất học đấy không ngần ngại đánh đập Saki . Lũ xấc xược đó ko coi nó ra gì còn chà đạp vào thai nhi của Saki . Lấy phận là con nhà giàu mà đối xử người ta ko ra gì . Khi nó nhìn thấy bản thân trong gương thì Saki nhận ra mình ra mất cái gì , sự trong trắng của nó , cuộc đời HS của nó , gia đình và người thân . Saki biết mình sắp chết với cái thai trong bụng nên nó chơi 1 liều ma túy cuối cùng . Cảm giác phê đó đi kèm mới 1 giấc mơ , 1 giấc mơ mà con của Saki dc đẻ ra và nó có cơ hội để làm lại cuộc đời . Sống như 1 con người bình thường . Nhưng đó chỉ là 1 giấc mơ của 1 con nghiện chết trong 1 cái hẻm tối tăm . 
- Ad chính -
Share:

Lòng trung thành vô đối

Đôi khi hen ko phải để quay: 
Nếu bay hỏi tôi sao con gái không trung thành như chó thì tôi sẽ kêu bay đi cưới chó . Thế còn gái chó/sói thì sao ? Con gái sói trong ảnh là Kagerou (Touhou), trong 1 lần đi hóng mát nó đạp phải 1 cái bẫy gấu do 1 thằng thợ săn đặt. 1 điều hiển nhiên rằng thằng thợ săn đã tìm thấy nó , mang về nhà rồi chữa trị vết thương cho Kagerou . Sau đóông ấy kêu nó cởi đồ ra để tắm rửa và giặt đồ . Trong những lúc đó thì Kagerou đang bị ấn tượng bởi việc ông thợ săn đối đãi nó tốt như thế nào . Trong lúc tắm , ông thợ săn có kêu Kagerou mái tóc nó đẹp và nó phải biết giữ gìn ko thì uổng . Ôi lời khen đó như khiến mọi lo lắng về việc Kagerou đang dc 1 người đàn ông tắm cho đều tan biến . Khi đêm đến , Kagerou dc nắm trên nệm còn ông thợ săn nằm sàn . Với việc ấn tượng rằng ông thợ săn là 1 người tốt và ông ấy đã giúp đỡ Kagerou , như bao nhiêu cô gái khác , nó phải lòng ông thợ săn . Đúng sáng hôm sau khi chân của cô ấy đã lành , ông thợ săn mang nó vào 1 chuồng heo nơi có 1 mớ đàn ông chuẩn bị cưỡng hiếp nó . Nhưng tại sao ?? Sau bao nhiêu việc tốt ông thợ săn đã làm cho nó ư ? Đến cả Kagerou cũng ko thể tin dc , nếu ai dc quyền cưỡng hiếp nó thì chỉ có ông thợ săn mà thôi chứ . Nhưng đó chỉ tình cảm đơn phương , ông thợ săn chỉ lấy lại những gì ông ấy cho đi và lợi dụng nó để kiếm tiền . Ông ấy còn chẳng thèm nện nó nữa . Dù đang sốc và khóc lóc trong đau khổ , đám người mà đã mua nó vẫn cứ cưỡng hiếp nó . Nhưng Kagerou tự nhủ chắc ông thợ săn chỉ đang thử thách nó , nó ko chịu chấp nhận rằng ông ấy chỉ đang bán rẻ nó như 1 con chó hoang ngoài đường . Khi tóc nó, mái tóc mà ông thợ săn đã hết lời khen nó và khuyên nó nên giữ , trở nên rối rắm và phiền toái . Bọn hiếp cắt nó đi và ông thợ săn cũng cho phép việc đó . Sau khi xong việc ông thợ săn ra coi Kagerou nhưng nó ko như trước nữa . Nó ko thể bình tĩnh dc nữa . Nó đã cố hết sức để chịu đựng việc kinh khủng đó để dc ở bên với ông thợ săn, chỉ 1 chút thôi nó cũng sẽ vui mà . Nó yêu ông ấy.....Nó trung thành với ông ấy bất chấp việc bị khinh rẻ , bị hiếp dâm và ông ấy đáp trả tấm lòng của nó với 1 viên đạn
- Ad chính -
Share:

Em là hoa hồng nhỏ

Đôi Khi Hen ko phải để quay tay
Thật mỉa mai rằng khi GV thì cứ kêu "Các em nên thấy may mắn vì ở TP thì dc đi học" . Trong khi những đứa trẻ như con bé trong ảnh đây thì phải trả 1 cái giá quá đắt chỉ để dc đi học 
Con bé trong ảnh tên là Koyuki , 1 sản phẩm thừa của 1 thằng quay phim đen và 1 con nghiện ma túy . Đương nhiên khi có ba mẹ là cặn bã của xã hội thì việc đc đến trường là ko thể và có khi là 1 khái niệm xa lạ cho lũ sâu bọ đó . Koyuki sống cả đời mà cái mặt như ko có ý nghĩa để sống , như thể rằng trên đời chẳng có gì để sống . Nó đâm ra chẳng quan tâm đến gì hết , cứ coi rằng mỗi ngày là 1 sự lặp lại của sự trống rỗng . Những điều trên đc thể hiện khi Koyuki đi mua đồ , có thể là do ko đc đi học hoặc nó bất cần đời, nó bị thằng tính tiền lừa tiền . Lẽ ra là thành công cho đến khi 1 cô bé khác tên Kiriko đứng ra đòi tiền cho nó . Rồi họ dắt nhau ra công viên rồi làm quen , Koyuki ráng mà ấp ư cái giọng vì đây là lần đầu tiên nó đc gặp ai đó cùng trang lứa . Chỉ đơn giản vậy thôi nhưng khi nó hớn hở về nhà thì vui như tết với bao nhiêu là suy nghĩ như Kiriko sống gần đây hả , liệu có đc gặp lại nó ko , cùng tuổi nhưng sao nó hơn mình cả cái đầu . Nó đang trải nghiệm sự hạnh phúc của tình bạn ngay trước cửa nhà thì nó lại nghe thấy 1 âm thanh vốn quen thuộc , chính là cái tiếng rên rỉ như con lợn sắp chết của con mụ già nó gọi là mẹ khiến nó nhớ ra cuộc đời nó khốn nạn mức nào . Lủi thui 1 mình trên cái ghế ngoài công viên , Kiriko lại tìm thấy Koyuki khóc lóc .Tuy bấy lâu nay nó chẳng rớt nổi 1 giọt lệ nào khi nghĩ tới việc đó nhưng giờ với sự hiện diện của Kiriko mới làm nó kể lể hết ra . Thật nực cười , Koyuki có mẹ là con nghiện kiêm DV JAV còn Kiriko có mẹ là dạng nghiện rượu . Nhưng rồi 1 ý tưởng dc nghĩ ra từ Kiriko , hay là đi học THPT cùng nhau ? Đúng vậy ! Thật tuyệt vời ! Để trở thành 1 công dân đàng hoàng của xã hội , có 1 cuộc sống bình thường , trốn tránh khỏi cái ổ chứa mà 2 đứa gọi là nhà . Đó là cách duy nhất để có 1 tương lai ! Và cứ thế mỗi đêm dù gió thổi mạnh hay lạnh cóng xương , chỉ 2 đứa trên 1 cái bàn ở công viên ngồi học . Koyuki còn chưa bao giờ mơ đến việc đi vào trường THPT nữa . Rồi Koyuki hỏi mẹ nó về việc tiền bạc cho trường học thì hiển nhiên là ko , đó là trước khi bà ta nhét cái ống tiêm đó vào mạch máu .và bắt đầu lảm nhảm . Giờ để có tiền cho nó đi học thì Koyuki phải đóng 1 bộ phim đen để gây chú ý và kiếm dc nhiều tiền . Giờ biết sao ? Việc đó là việc 2 đứa nó luôn muốn né , giờ để phải có tiền đi học thì phải đành vậy . Liệu nó có đòi hòi quá đáng ko ? Chỉ muốn dc đi học và sống như 1 con người bình thường thôi . Nhưng mà....ko có gì có thể đạt dc mà ko có hi sinh cả . (Skip qua vài trang XXX) Họ đuổi con mụ già đó ra để chuẩn bị nện Koyuki thì nó hét lên kêu mẹ nó , cầu cứu . Mỉa mai rằng bà ta xông vào chỉ để đập con bé . Rồi họ vừa XXX nhưng nó cứ nghĩ khi đêm đó kết thúc thì sẽ là 1 khởi đầu mới cho nó ! Dc đi đến trường và học cùng Kiriko , ăn trưa cùng bạn trong lớp ! Lớn lên và kiếm việc . Cái giá phải trả để dc đi học vậy có đáng ko , Koyuki tự hỏi . Ngày ra kết quả điểm vào thì đúng là cả 2 đậu thật......nhưng giờ Kiriko đã phát hiện cái vid sex Koyuki đóng cùng với bố của Kiriko . Thêm cái giá phải trả nữa chỉ để dc đi học 
- Ad chính -
Share:

Ngọn núi cô đơn

Đôi Khi Hen ko phải để quay tay
Đời của con người thật ngắn ngủi, sinh ra chúng ta phải học cách để đứng. Đứng sao vững, vững trước hiểm nguy của đời . Có 1 thứ luôn đứng vững nhưng ko bao giờ thay đổi , đó là núi . Và đó là hai nhân cho bộ hent của chúng ta ngày hôm nay, người và núi. 
Họ bỏ rơi cậu bé vào núi trong 1 đêm lạnh lẽo đơn giản vì cậu ta không được cần đến và là 1 gánh nặng. Đi trong cánh rừng với màn đêm bao trùm 1 mình, cậu bé khóc. Cái tiếng inh ỏi đó khiến linh hồn của núi phải khó chịu và phải quát cậu bé để nó im , việc đó chỉ khiến nó khóc to hơn . Đến 1 mức độ phải khiến linh hồn của núi phải chuyển hóa thành con người lần đầu tiên chỉ để dỗ cậu bé nín . Sự chuyển hóa và tiếp xúc lần đầu này của Núi đến qua 1 hơi ấm mà rộn ràng trong sâu thẳm trái tim của nó . Giờ Núi cảm thấy ít thứ hơn khi chuyển hóa qua dạng người . Tuy nhiên những cảm giác vốn từng đơn giản này đã trở nên phức tạp . Cái vòng tuần hoàn của đời mà Núi đã trải qua hàng nghìn năm nay giờ cảm thấy thật mới mẻ như thể nó đc tái sinh .Và khi cậu bé lớn lên thành 1 chàng trai , tình cảm của Núi dành cho nó cũng lớn dần thành tình yêu . Núi muốn thử trải nghiệm nhiều thứ cùng cậu bé và đó là những cảm giác linh thiêng mà Núi chưa bao giờ cảm nhận dc trong hàng nghìn năm mà Núi đã sống . Nhưng rồi cậu bé 1 ngày ra đi mà ko báo trước , thế là núi cứ chờ với nỗi lo và băn khoăn trong người . Ngày qua ngày , tháng qua tháng . Núi không hề biết cái cảm giác chờ đợi người mình yêu đáng buồn mức nào . Nhiều mùa xuân đã qua , cảm giác chờ cậu bé về với Núi sao thấy lâu hơn hàng nghìn năm trước . Núi muốn đi tìm cậu bé nhưng hoàn toàn bất lực . Rồi 1 ngày.......
"Mình về mình có nhớ ta? 
Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng. 
Mình về mình có nhớ không? 
Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn. 
Tiếng ai tha thiết bên cồn 
Bâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước đi 
Áo chàm đưa buổi phân ly 
Cầm tay nhau biết nói gì hôm nay..." 
Cậu bé đã về nay trong hình hài của 1 người đàn ông . Núi giờ ko khác câu bé như hồi mới gặp , chỉ biết khóc . Nhưng những giọt lệ đó là sự hài hòa giữa nỗi buồn của việc cậu bé bỏ rơi Núi và niềm vui vì cậu bé đã đã về .
"Ta với mình, mình với ta 
Lòng ta sau trước mặn mà đinh ninh 
Mình đi, mình lại nhớ mình 
Nguồn bao nhiêu nước nghĩa tình bấy nhiêu... 
Nhớ gì như nhớ người yêu 
Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nương 
Nhớ từng bản khói cùng sương 
Sớm khuya bếp lửa người thương đi về. 
Nhớ từng rừng nứa bờ tre 
Ngòi Thia sông Ðáy, suối Lê vơi đầy 
Ta đi, ta nhớ những ngày 
Mình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi..." 
Nỗi nhung nhớ và tình yêu của 2 người mãnh liệt đến mức nó ko cần lời nói để mô tả mà chỉ có thể bọc lộ qua tình dục để bù cho những năm tháng đã trôi qua . Từng hành động hài hòa với nhau như thể họ muốn hợp thành 1 . Sự tiếp xúc giữa cơ thể của họ ,dù là bao nhiêu lần đi chăng nữa, luôn khiến con tim của Núi rộn ràng và tràn đầy hơi ấm . Vì là do cậu bé nên Núi mới cảm thấy vậy , thật kì lạ .
"Ở đâu u ám quân thù 
Nhìn lên Việt Bắc: Cụ Hồ sáng soi 
Ở đâu đau đớn giống nòi 
Trông về Việt Bắc mà nuôi chí bền. 
Mười lăm năm ấy ai quên 
Quê hương cách mạng dựng nên Cộng hoà 
Mình về mình lại nhớ ta 
Mái đình Hồng Thái cây đa Tân Trào". 
Nhưng cậu bé phải rời xa Núi lần nữa vì sự nghiệp của bản thân là 1 tướng quân đang đi chiến tranh . 1 thời gian sau cậu bé lại về .......nhưng lần này là trong 1 hũ tro . 1 chiến lược dc bày ra là quân đội sẽ dụ địch vào lòng của Núi và đốt nó để giết kẻ địch nhưng cậu bé ko chịu vì cậu ấy biết ai đang ở đó và trả 1 cái giá để bảo vệ Núi 
Dù chuyện gì xảy ra hay bằng cách nào , cậu bé sẽ luôn luôn về với Núi 
"Nước trôi nước có về nguồn 
Mây đi mây có cùng non trở về? 
Mình về, ta gửi về quê 
Thuyền nâu trâu mộng với bè nứa mai 
Nâu này nhuộm áo không phai 
Cho lòng thêm đậm cho ai nhớ mình 
Trâu về, xanh lại Thái Bình 
Nứa mai gài chặt mối tình ngược xuôi". 
Ít nhất giờ linh hồn của cậu bé và Núi sẽ bên nhau mãi mãi 
- Ad chính -
Share:

Chuyện xưa


"Trước khi lập trang, tôi đã là wibu rồi nhưng luôn né những trang/nhóm otaku vì tưởng rằng mình là người duy nhất nhìn thấy được sự thật đáng buồn này, Otaku Việt Nam chỉ là một lũ ngu. Sau 1 thời gian, tôi vào nhóm Garry Mod VN và quen một người bạn này (khá là tốt trong nhiều trường hợp). Một thời gian sau, tôi bị Facebook khóa account khoảng 1 tháng. Tạo account mới, khi kết lại ông bạn đó tôi mới để ý nhóm Yêu thích Anime/Manga đầu tiên. Lúc đầu thì tôi khinh bỉ chỗ đó nhưng nghĩ rằng... Cái việc tôi ghét Otaku VN lúc đó thiếu cơ sở và không có bằng chứng nên tôi tham gia vào Yêu thích Anime/Manga. Tất cả những gì tôi từng nghĩ là sự thật: những bài viết nhảm không chịu được, những dòng bình luận toàn xin link/thuật ngữ hiện đại/không unikey... kinh tởm. Đúng lúc khi tôi định bỏ thì tôi thấy một bài viết bắt mắt tôi , nó không phải là 1 bài viết về Naruto vớ vẩn hay xin link - Mà nó là 1 bài viết về anime = cartoon của Phạm Bá Hòa, qua những cái bình luận đần độn của bọn otaku anh ta chỉ quẳng vào đó những sự thật và câu chửi khiến bọn nó phải câm lặng hoặc kêu kệ, lúc đó tôi chỉ biết đắm chìm trong sự thật và sự hả hê của bản thân khi coi bọn nó hội đồng chửi Hòa nhưng bất thành . Sau 1 thời gian, "lọc mem" bắt đầu nên tôi buộc phải đăng đồ của mình lên cho họ tận hưởng, cũng là lúc Phạm Bá Hòa giảng giải về lượng vé được bán của Spirited Away và tôi tìm thấy trang "The truth about anime" qua vô vàn dòng chửi bới của bọn ngu mà chú Hòa phải "phản" dame". Tìm được The Truth không khác gì tìm được "từ ấy trong tôi bừng nắng hạ , mặt trời chân lý chói qua tim". Họ là nơi đầu tiên mà tôi thấy bọn ngu phải cúi gục trước họ, tôi ngưỡng mộ/yêu mến họ kinh khủng. Đương nhiên ngày họ xóa trang đã xảy ra, tôi sẽ không bao giờ biết được vì sao họ làm vậy, mất mát vẫn là mất mát. Nên sau đó tôi nghĩ... giờ họ đã đi... Nghĩa là phải có ai đó thay thế họ. Nhưng rồi mới nhớ, tôi chẳng quan tâm gì lắm cho anime. Phần lớn thời gian tôi vò đầu vào hentai chứ đâu. Vậy làm thế nào để có một nội dung mang tính đầu tư và độc quyền và không dễ dàng bị nhái bởi bọn otaku? Đó là lúc ý tưởng của trang này ra đời. Lúc đó tôi cũng khá ghiền những tác phẩm văn học trước CM T8 nên tôi biết cách làm sao để làm cho một bộ không phải để quay trở nên ảm đạm và buồn bã. Nhưng tôi muốn thử nghiệm để chắc chắn, tôi bắt đầu với Yêu thích anime/manga sau khi admin của chỗ đó bị zucc. Nó diễn ra tốt và suôn sẻ đến mức Phạm Bá Hòa phải kết bạn với tôi trên acc clone của tôi. Tôi tiếp tục làm vậy 1 thời gian, gây dựng lên 1 xíu danh tiếng cho bản thân và bắt đầu tra hỏi về việc làm trang. Họ đều khuyên nên làm và sẽ ủng hộ nên tôi đã mềm lòng và tạo trang. Trong quá trình thử nghiệm cũng không ít lần bọn ngu ko chịu bấm nút xem thêm rồi đòi link. Có những ngày tôi bực mình, khi kiểm tra thông báo và thấy bọn nó... Tôi kiềm chế ko nổi nữa... 1 lần... rồi 2 lần... cứ thế mà tăng lên... từ đó mà bệnh PTSD về xin link của tôi ra đời. Đó là câu chuyện trước khi trang ra đời."
Cảm ơn bay đã ủng hộ trang! 
- Ad Chính -

Share:
Back To Top